PHÒNG PHONG thấy Quyết Minh hỏi vậy thì mặt nghệt ra.
Anh còn chưa kịp suy xét câu nói đó của cô , thì tiếng cười nói khúc khích bên ngoài cửa , làm mặt anh nhăn lại - hahaha nhìn giám đốc Phòng Phong kìa! trông tả tơi xơ xác qúa ! - Hahaha thì vào tay cô ta có ai toàn mạng đâu . Mà sao chủ tịch chiều cô ta thế không biết? Nếu là tôi , tôi đuổi ra khỏi nhà khỏi nhà từ lâu rồi. - Nhìn giám đốc thế kia ôi thương qúa! - hahaha tuy sứt sẹo đây mặt ,nhưng mà vẫn rất đẹp trai nha. Anh nghe thấy vậy , dùng ánh mắt muốn giết người nhìn bọn họ… Rồi gằn giọng - Có muốn tôi cho nghỉ việc một thể không? - Không! Không! Chúng tôi chưa nghe thấy gì , chưa nhìn thấy gì. Xin giám đốc tha tội . Nói xong bọn họ sợ hãi vội vàng đánh bài chuồn - Quay lại ! Vào dọn dẹp đống giấy tờ này đi. Những cái gì đã bị hỏng thì làm ngay lại cho tôi . Trong vòng 3 ngày phải hoàn tất hết. - Hả? NHƯNG giám đốc… Đám giấy tờ này chúng tôi phải làm trong 2 tháng mới xong mà. - Tôi không cần biết . Bảo tất cả các phòng ban tăng ca cùng làm đi. Đó là tất cả các hợp đồng quan trọng không thể chậm trễ được. Các cô nghe rõ chưa - Vâng ” hix hix lần này thì chết thật rồi” Thảo Quyết Minh dù đang nhăn nhó vì đau đớn , nhưng thấy mọi người nói vậy cũng ra vẻ bà chủ luôn - Đúng rồi đó! Mấy người làmTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngoc-ah-em-tron-duoc-toi-sao/2376589/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.