THẢO QUYẾT MINH mơ màng tỉnh dậy , đập vào mắt cô là hồ nước có màu đỏ tươi của máu , cùng mùi tanh nồng nặc kinh tởm xộc hẳn vào mũi cô .
Khiến cô không chịu được mà nôn tại chỗ - *ỌE ~ ỌE * ỘC ỘC ỘC - HA HA HA HA khi cô đang nôm mửa khổ sở , bỗng từ đâu phát ra tiếng cười lớn khiến cô giật mình tròn mắt nhìn xung quanh . Bây giờ cô mới phát hiện ra nơi này rất xa lạ với cô , mọi thứ đều trống rỗng u ám . Cô ngước mắt lên nhìn 2 hàng toàn là đàn ông cao lớn , đồng phục đen , trông chẳng khác gì như mafia . Trên cao người đàn ông đang cười lớn , mang khuôn mặt đầy sẹo . Ông ta đang nhìn cô với ánh mắt căm thù, tàn nhẫn , chết chóc. Cô sợ hãi hoang mang không biết mình đang ở đâu ? Họ là ai ? Sao lại bắt cô ? Dõ dàng cô không quen biết bọn họ mà ? Chuyện gì đang sảy ra thế này? - Nhóc con tỉnh rồi hả? - Mấy người là ai? Sao lại bắt tôi? - Tý nữa thằng chồng mày đến thì mày biết . - Anh ấy lại có thù oán gì với ông? - Thù oán chất cao như núi . Mày cũng không cần phải biết . Đợi tý thằng chồng mày đến … Tao sẽ làm phúc cho vợ chồng mày chết cùng nhau hahaha - Không ! Ông mới là người phải chết ! ( cô vừa nói xong thì tiếng cười tắt ngấm ) - Vả miệng nó cho tao - Á bỏ tôiTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngoc-ah-em-tron-duoc-toi-sao/2376612/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.