Chương 118
Cố Gia Huy cúi đầu rúc vào hõm vai của Hứa Minh Tâm rồi hít lấy sự ngọt ngào trên người cô một cách tham lam. Đột nhiên anh cảm thấy mình như được cứu rỗi, trái tim trở nên bình tĩnh lại trong nháy mắt.
Hứa Minh Tâm nghe anh nói thế thì im lặng.
Tay của cô cứng đờ, cô do dự một hồi mới đặt vào eo anh, rồi nhẹ nhàng vỗ vào lưng anh.
“Em xin lỗi… đều là do em chưa tìm hiểu kỹ. Em cho là… cho là anh bị ép đính hôn với em, người anh yêu là cô ấy..”
“Trên thế giới này làm gì có nhiều ép buộc đến thế. Em có thể ghen vì anh là anh đã vui lắm rồi. Ít nhất thì chuyện này đại biểu cho trong lòng em có anh. Trước khi anh đi thì vẫn luôn rất xoắn xuýt vấn đề này. Mặc dù ngoài miệng nói là cho nhau thời gian tỉnh táo, nghĩ xem mình muốn là cái gì.”
“Nhưng đoạn thời gian qua anh chẳng thể nào bình tĩnh lại được. Em học không tốt, ngốc nghếch, lại còn sợ tối. Cho dù anh có để cho chú An trông chừng em thì vẫn lo lắng như cũ. Cuối cùng anh vẫn nghĩ thôi bỏ đi, anh quan tâm tới em như thế thì sao có thể đành lòng giao em cho người khác chăm sóc được chứ. Chuyện này vẫn nên tự mình làm thì tốt hơn.”
Hứa Minh Tâm nghe thấy Cố Gia Huy nói thế thì trái tim cô như được một dòng nước ấm bao phủ. Trước kia cô vẫn còn không yên, suy đoán đủ mọi khả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/1710104/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.