Chương 457
Ban đầu hai người rất hào hứng, cuối cùng đều ủ rũ cúi đầu, không khơi dậy nổi bất kỳ hứng thú gì nữa.
Cuối cùng ỉu xìu đi về.
“Nếu hai người muốn ăn thì anh sẽ đi mượn nhà bếp làm cho hai người.”
“Được, được!”
“Nhưng anh sẽ không làm hải sản, anh ghét những thứ có mùi tanh.”
“Vậy thì xong rồi, tôi cố nhịn thêm chút nữa, tôi sẽ đợi Cố Gia Huy về.”
“Tôi cũng nhịn một chút nữa, đợi anh ba của tôi về.”
Hai người ngồi ở cửa, ngẩng đầu trông ngóng.
Cố Gia Huy xong việc quay trở lại, đã nhìn thấy hai tên quỷ gào khóc đòi ăn, không kìm được nghi ngờ.
“Sao lại thành ra như vậy hả?”
“Ôi người nhà!”
Hai người vui vẻ hô lên một tiếng, đồng loạt tiến lên ôm lấy Cố Gia Huy.
Sau khi Cố Gia Huy hiểu rõ mọi chuyện, không kìm được cười một tiếng, lặng lẽ mở bếp nhỏ.
Thật ra Lệ Nghiêm cũng thừa biết, biết mình không cấm được nên đã mở một mắt nhắm một mắt, tỏ vẻ không biết.
“Thật sự rất ngon! Cố Yên, cậu nếm thử con cua hoàng đế này đi, ăn khá ngon đấy!”
“Có thể ăn loại hàu sống lớn như vậy, thật là hạnh phúc! Minh Tâm, cậu cũng nếm thử đi, nhớ chừa lại một chút món đó cho tôi.”
Hai người đói bụng cả một ngày, cuối cùng lại có được lộc ăn lớn. Sau khi Hứa Minh Tâm ăn xong, cái bụng nhỏ trong vo, xoa bụng vẻ thỏa mãn. Hai người một bên thì vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/1710731/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.