Chương 2003
“Anh không ở lại ăn sáng sao?”
Hứa Minh Tâm từ trên người Cố Gia Huy tuột xuống.
“Không được. Sự nhãn nại của con người cũng có giới hạn, tôi cũng phải biết có chừng mực mà dừng lại.”
Anh ta cười nhạt, bên trong vẫn còn ý tứ gì đó.
“Vậy… được thôi”
Mắt thấy anh ta quay người rời đi, Hứa Minh Tâm tự nhiên nhớ ra thứ gì đó, lo lắng hỏi: “Vậy… sau này chúng ta là kẻ thù sao?”
Phó Minh Tước nghe vậy bất chợt dừng lại, liếc nhìn Hứa Minh Tâm.
Sau cùng cũng không nói thêm gì, nhấc chân rời đi.
Vừa ra cửa, Phó Minh Diệu như cảm nhận được điều gì đó, nghi ngờ hỏi: “Bố và mẹ sẽ trở thành kẻ thù sao?”
“Không đâu.”
“Vậy bố và chú hai sẽ trở thành kẻ thù sao?” Chú hai của bé chính là Cố Gia Huy.
“Chuyên của người lớn, trẻ con không cần quan tâm đâu. Con vẫn còn quá nhỏ”
“Con không nhỏ nữa rồi, con có thể chăm sóc bố rồi.”
“Dao Dao, con phải tin tưởng bố, tất cả những chuyện bố làm là vì muốn mẹ con quay về, gia đình ta ba người được đoàn tụ, con hiểu không?”
Dao Dao nghe những lời này, như hiểu như: không gật đầu.
Mẹ đã đi lâu lắm rồi, mọi người đều nói mẹ đã lên thiên đường rồi.
Mà chỗ đó, chỉ có người chết mới đến được. Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.
Nhưng bố lại luôn tin rằng mẹ sẽ quay về, cả nhà sẽ được đoàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/1713233/chuong-2003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.