Chương 2103
“Tôi có thể tìm người chăm sóc cho anh! Anh giàu hơn tôi, anh còn bốc lột tôi?”
“Là một người phạm tội, phiền cô có ý thức chuộc t‹ Anh thờ ơ nói, thấy dáng vẻ Bạch Thư Hân suýt chút nữa tức nước vỡ bờ, anh cố nén cười.
Trước đây đều là cô gắt gỏng với mình, mỗi ngày đều giống như vợ bé bị ức hiếp.
Bây giờ… cũng có thể thay đổi vai trò.
Cảm giác này… cũng không tệ.
Bạch Thư Hân âm thầm nghiến răng nghiến lợi, trong xe yên tĩnh, âm thanh nghiến răng cực kỳ giòn giã.
Nếu không theo chỉ dẫn của bác sĩ dặn dò rõ ràng mồn một bên tai, cô thực sự muốn một cước đá bay anh.
“Được, xem như anh lợi hại, anh ngủ trên giường, tôi ngủ trên sô phat”
Cô lái xe trở về, việc đầu tiên là đánh một văn bản tài liệu ném trước mặt anh.
“Cái này là cái gì?”
“Hợp đồng có thời hạn ba tháng. Khi đã đến thời hạn, chúng ta sẽ không nợ gì nhau, nếu anh còn đem những chuyện trước đây để kiếm chuyện, thì đừng trách tôi trở mặt vô tình.
Tôi nợ tình cảm, tôi sẽ trả. Anh nhận được rồi, cũng nên dừng ở đây”
“Sau ba tháng, chúng ta sẽ như thế nào?”
Anh nhướng mắt, giọng nói trâm thấp khàn khàn, ánh mắt u tịch.
Bạch Thư Hân đối đầu với ánh mắt của anh, giống như một vũng đầm sâu, không thấy đáy.
Cô siết chặt nằm đấm, mu bàn tay nổi lên gân xanh, khớp xương hiện lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/1713413/chuong-2103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.