Chương 2205
“Cậu… Có phải là mãi mãi không thể trở về được nữa không?”
“Tôi còn có thể trở về được sao?”
Cậu ấy hỏi lại, tự giễu bật cười một tiếng.
Một tiếng này bao hàm quá nhiều cô đơn.
Cô không thấy được sắc mặt của cậu ấy, không biết cậu ấy đang có biểu cảm gì, nhưng chắc là… Rất đau khổ.
Đến cùng là chuyện gì khiến cho bây giờ cậu ấy trở nên như thế.
Đúng là loại chuyện đó rất đáng sợ, nhưng không đến mức.
khiến cậu ấy đột nhiên trở thành một người khác như vậy.
Cô không biết, Diên từ bỏ cái gì… “Được rồi, cô đã nói đủ rồi, cần phải trở về đi thôi. Giữa tôi và cô… Không có bất kỳ tình nghĩa gì, loại người như tôi đã làm nhiều việc ác, nhất định là phải xuống địa ngục. Cô hãy sống cuộc đời của mình thật tốt, tôi sẽ không trở thành kẻ thù của gia đình cô đâu, đây là…
Điều duy nhất mà tôi có thể làm vì cô”
Giữa tôi và cô, không có bất kỳ tình nghĩa gì…
Lần này, đến cả bạn bè cũng không phải, mà là người dưng.
Cô há to miệng muốn nói cái gì, nhưng lời nói đã đến bên miệng lại một chữ cũng không thể nói ra.
Cuối cùng, trong cổ tắc nghẹn, cô nói: “Tôi… Tôi biết rồi”
Cô nhìn bóng lưng của Diên thật sâu, nhẫn tâm quay người rời đi.
Bọn họ đứng ở hai mặt đối lập khác nhau, về sau coi như có không trở thành kẻ thù cũng rất khó trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/1713539/chuong-2205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.