Chương 2827
Nhìn thấy mặt của Cố Gia Huy, trong đầu cô lại hiện ra khuôn mặt của Dương Việt, càng ngày càng rõ, hai gương mặt đến cuối cùng vậy mà lại hòa làm một.
Rõ ràng là vẻ ngoài không giống nhau, hơi thở, dáng người, ngay cả tính cách cũng không giống nhau, căn bản không có chỗ giống, nhưng tại sao cô lại cảm nhận được trên người Cố Gia Huy một cảm giác quen thuộc của Dương Việt.
Miệng cô nhếch lên một nụ cười chua xót, tự an ủi mình.
Nhất định là do cô quá nhớ Dương Việt, mới có thể như thế.
Cô đã động lòng, nhưng mà tăm tích người kia bây giờ vẫn chưa rõ.
Sớm biết vậy…. Sớm sẽ nhận lời của anh.
Hứa Minh Tâm đang ở trong phòng bếp kiểm kê thực phẩm, bận tối mặt tối mày, cô vừa là bếp trưởng vừa là bà chủ, nhà hàng vừa mới khai trương, cho nên có rất nhiều chuyện đều cần tự cô làm, vô cùng vất vả.
Cô thấy Cố Gia Huy đến rồi, nói: “Anh đến rồi, anh nghỉ ngơi trước đi, em đợi chút nữa là được rồi.”
“Anh giúp em.”
Anh tiến đến, phụ cô kiểm tra giấy †ờ, một số đồ vật nặng đều là anh giúp cô làm, giúp cô giảm bớt không ít gánh nặng.
. Cô thở một hơi nhẹ nhõm, nhìn thấy âu phục của anh bị vấy bẩn, nói: “Quân áo của anh so với những thứ này đắt hơn nhiều, lại lãng phí rồi.”
“Vậy cũng không sánh được với em.”
Anh chỉ chỉ vào trán cô, giọng điệu tràn đầy cưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/1714502/chuong-2827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.