Chương 2893
Hứa Minh Tâm chìm đắm trong những lời nói ngọt ngào đó, nhất thời không bình tính lại được.
“Anh yêu em.”
Anh nói từng chữ ra một.
“Nói dối…” Giọng cô mảnh mai yếu ớt: “Những gì đàn ông nói lúc ở trên giường đều là dối trá.”
“Vậy chúng ta xuống dưới đất nói.”
Cố Gia Huy ôm cô xuống đất.
Hả?
Tim gan Hứa Minh Tâm run lên, tự nhiên cô cảm thấy sợ hãi.
“Anh, em sai rồi, em thật sự sai rồi.
Em tin rồi, em tin rồi được chưa?”
“Con người của em ấy à, đúng là quá dễ tin người, em cũng không còn nhỏ nữa, sao lại dễ tức giận như vậy?”
“Anh… anh tha cho em đi.”
“Gọi anh gì chứ, gọi ông xã.”
“Em gọi rồi thì anh có tha cho em không?”
“Có thể xem xét.”
“Ông xã, anh tha cho em đi, ông xã, cầu xin anh đấy..”
Cô lập tức chịu thua, giọng nói mềm mại, đáng thương gọi “ông xã”, hi vọng có thể lấy được chút thương hại của Cố Gia Huy.
Cố Gia Huy nghe thấy giọng nói nũng nịu của cô, tim gan lập tức mềm cả ra.
Trong nháy mắt, anh không còn biết lý trí là gì.
Anh chỉ biết đến cô gái mà anh yêu vô cùng này.
Tiếp sau đó càng mãnh liệt hơn.
Đến cuối cùng cô mệt mỏi rã rời, giống như một người suýt chết đuổi trên biển.
Cách duy nhất để có thể sống sót, chính là dựa vào tấm gỗ trôi nổi Cố Gia Huy kia.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/396321/chuong-2893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.