Chương 3707:
Mặc dù rất đau lòng , nhưng không biết vì sao ý cười treo trên khóe miệng Tư Mộ Hàn lại không thể hạ xuống được. Nhéo nhéo khóe miệng , miễn cưỡng nhịn xuống , mới sải bước đi tới , bưng cái mặt trông cực kỳ tủi thân mặt của cô nhẹ giọng dỗ dành.
“Anh vừa mới đi xử lý công chuyện của công ty , không phải đã về với em rồi sao. Có cảm thấy khó chịu chỗ nào không , anh kêu bác sĩ tới khám cho em ngươi nhé.” Giúp Nguyễn Tri Hạ vén tóc ở hai bên thái dương , ôm cô trong ngực sờ nắn khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cô , híp mắt chỉ cảm thấy thỏa mãn ghê gớm. Nhưng hiện tại bảo bối của mình còn đang tức giận , anh không thể gì làm quá phận , chỉ sờ sờ hai lần liền buông tay.
Bác sĩ được người hầu mời lên. lần này sau khi kiểm tra , vết thương đã tốt hơn nhiều , tinh thần cũng tươi tỉnh hơn. Cơn sốt đã giảm , nhưng phải tĩnh dưỡng thật tốt , khỏi hẳn cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
“Hướng Minh đâu rồi? Có tìm thấy nó không?” Nằm trong ngực Tư Mộ Hàn , thiếu chút nữa đã quên chuyện quan trọng nhất. Nguyễn Tri Hạ đẩy anh ra ngồi thẳng lên , nhìn quanh hai bên một vòng , không nhìn thấy hình bóng nhỏ bé quen thuộc , lập tức luống cuống.
Lúc bị bắt đến đó , không bao lâu cô đã tỉnh lại , vết thương trên người khiến cô rất khó trốn thoát. Lúc đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/772769/chuong-3707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.