Chương 3657:
“Làm sao lại nghĩ tới đây làm bài tập? Muộn rồi , Hướng Minh ăn cơm chưa?” Động tác nhẹ nhàng đi đến bên cạnh xoa xoa đầu cậu bé , ôm cậu bé vào lòng mình , giọng điệu dịu dàng hiếm thấy.
Bị sốc trước sự thân thiết đột ngột của bố mình , tay cầm bút của Nguyễn Hướng Minh run rẩy , một nét mực sẫm màu còn sót lại trên trang vở trắng và sạch sẽ. Hầu hết bài tập gần hoàn thành ngay lập tức bị huỷ đi hơn phân nửa.
“Bố ơi!” Mặc dù bài tập mà giáo viên giao bây giờ rất đơn giản , nhưng cậu ấy đã phải mất rất nhiều công sức để viết từng nét một. Bây giờ không còn được bao nhiêu nữa , có thể phải làm lại lần nữa , nghĩ như thế nên cậu rất ủ rũ.
Tóc tai trên mặt buồn rầu rũ xuống , Nguyễn Hướng Minh liếc nhìn Tư Mộ Hàn rồi giãy giụa muốn thả ra.
Hiếm khi có thể thể hiện tình cảm với con trai , không ngờ cuối cùng mọi chuyện lại kết thúc với kết quả thế này. Tư Mộ Hàn khẽ ho một tiếng , vẻ mặt có phần không được tự nhiên , cũng may tuổi của Nguyễn Hướng Minh cũng còn nhỏ , viết chữ đều dùng bút chì , anh lạnh nhạt cầm cục tẩy cao su đứng một bên thu dọn tàn cuộc.
Loại chuyện này đã nhiều năm rồi không làm , bây giờ chỉ biết nó dùng để làm gì , nhưng thao tác lại rối tinh rối mù , lúc đầu chỉ có một vệt bút chì màu đen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/772846/chuong-3657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.