Chương 3191:
“Đi đi, để ông kêu vệ sĩ khiêng nó lên.” Ông cụ Chánh phất tay rồi run rẩy đi tới cửa, quản gia vội vàng tiến lên đỡ cùng ông ta đi ra bên ngoài.
“Ông nói xem rốt cuộc tôi làm như vậy là đúng hay sail” Ông ta hít sâu một hơi, ánh trăng hôm nay vô cùng sáng, cho dù không có đèn cũng có thể nhìn thấy rõ hồ nước ở nơi xa.
Đã nhiều năm trôi qua, đây là lần đầu tiên ông cụ Chánh nghi ngờ quyết định của mình.
“Ông chủ chưa bao giờ làm sai, sau này cậu chủ sẽ hiểu thôi!” Quản gia nhìn thật sâu vào mắt ông cụ Chánh.
“Chỉ mong là vậy.” Dù sao Tư Mộ Hàn cũng là người có cá tính, bọn họ đều biết lời này chỉ là lừa mình dối người mà thôi.
Trong phòng, sau khi cơn choáng váng ban đầu qua đi thì Tư Mộ Hàn có thể miễn cưỡng cử động với biên độ nhỏ, tuy mắt không mở ra được nhưng tốt hơn không có một chút hi vọng như vừa rồi nhiều.
Anh biết rõ mình được người nâng lên giường, chăn nệm mềm mại như những đám mây bao quanh anh.
Anh không nghe rõ tiếng Trần Mộc Châu nói đứt quãng phía sau, rất nhanh căn phòng đã yên tĩnh lại, chỉ còn lại một chỗ phát ra tiếng vang rất nhỏ, cửa cũng bị đóng lại.
Mắt Tư Mộ Hàn không nhìn thấy, thân thể không nhúc nhích được, lúc này anh chỉ âm thầm hận không thể kéo ông cụ Chánh ra hỏi rốt cuộc ông †a còn muốn làm gì, có phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/773525/chuong-3191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.