Chương 2852:
Dường như không có vẻ gì là buồn, chỉ cảm thấy kết quả hẳn là như vậy.
Thẩm Lệ cứ suy nghĩ như vậy, bất tri bất giác ngủ thiếp đi.
Khi cô tỉnh dậy lần nữa, chính là bị tỉnh vì nóng.
Sau lưng cô, có một lồng ngực vững chắc dán chặt vào cô, cánh tay của người đàn ông ôm lấy eo cô, bên tai là tiếng người đàn ông thở đều.
Cả người chìm trong hơi thở quen thuộc.
Cơ thể cô thích ứng với cảm giác được người đàn ông này ôm vào lòng, trong lòng cô rất thoải mái.
Thẩm Lệ vươn tay xem đồng hồ điện thoại ở cạnh giường.
Hiện tại đã là ba giờ sáng.
Xảy ra chuyện như vậy, cô vẫn có thể ngủ, thậm chí Cố Trí Dân về cũng không đánh thức cô.
Động tác cô cầm điện thoại không lớn, nhưng người đàn ông phía sau cô vẫn tỉnh.
Cố Trí Dân khẽ siết chặt vòng tay, đặt một nụ hôn mỏng manh lên gáy trắng ngần của cô, giọng nói mệt mỏi vừa tỉnh giấc: “Sao lại tỉnh rồi.”
Cảm giác buồn ngủ nặng nề, như thể sẽ ngủ bất cứ lúc nào.
Thẩm Lệ không có động tĩnh gì, chỉ ra tiếng hỏi anh: “Gần đây anh luôn phải làm thêm giờ sao?”
“Đúng vậy đấy, giữa năm có rất nhiều hoạt động, một vài dự án cũng bị vướng lại, cần tổ chức một vài bữa tiệc… nhưng đừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/774016/chuong-2852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.