Chương 1847:
“Vậy ngày mai chúng ta đến sở thú xem sư tử nhé?” Nguyễn Tri Hạ đưa tay xoa đầu Tư Nguyễn.
Tư Nguyễn gật đầu cái rụp: “Vâng!”
Có lẽ vì sắp được đi sở thú, Tư Nguyễn thích thú quá, mãi không chịu đi ngủ.
Mười một giờ, Nguyễn Tri Hạ bắt cô bé lên giường, không được động đậy nữa, cô bé mới chịu ngủ.
Ra khỏi phòng Tư Nguyễn, đã là 12 giờ rồi.
Nguyễn Tri Hạ lấy khăn tắm đi vào phòng tắm, cô ngâm nước rất lâu.
Đến lúc quấn khăn tắm ra ngoài, cô phát hiện ra có một người nằm trên giường.
Nguyễn Tri Hạ lặng người đứng trân trân tại chỗ, vài giây sau, cô mới bước từng bước chậm rãi đến bên giường.
Người nằm trên giường là Tư Mộ Hàn.
Cô để cửa cho Tư Mộ Hàn, nhưng anh mãi không tới, cô cũng quên không khóa cửa luôn.
Chiếc mũ trên đầu anh vẫn chưa cởi ra, đôi mắt khẽ nhắm, lông mày nhíu chặt.
Nguyễn Tri Hạ hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn trần nhà, không hiểu sao lại thấy hơi buồn cười.
Cô lại cúi đầu nhìn người đàn ông đang nằm trên giường.
Tư Mộ Hàn là người có tính cảnh giác rất cao, cô đứng bên cạnh lâu như thế rồi, mà anh vẫn chưa tỉnh.
Chắc là… mệt lắm rồi.
Nguyễn Tri Hạ đưa tay lấy chiếc chăn mỏng, đắp lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/775517/chuong-1847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.