Vệ sĩ thấy vậy, lập tức đi lên nói: “Cậu chủ, cô chủ không có trong xe, chắc đã lên chiếc xe khác đi rồi.”
“Giới thương nhân đồn rằng, cậu chủ nhà họ Tư sát phạt quả quyết, nói một là một hai là hai, làm việc dứt khoát quả đoán, nhưng tôi lại chẳng thấy như vậy.”
Lưu Chiến Thiên vừa nói, vừa xuống xe, anh ta cười nhìn Tư Mộ Hàn, chậm rãi nói tiếp: “Câu trước bảo thả tôi đi xong, câu sau đã ra ngoài bắt tôi? Không biết cậu Tư trên thương trường, có quả đoán được như vậy không.”
Lưu Chiến Thiên là một người rất thông minh, hắn biết rõ Tư Mộ Hàn xông ra là vì Nguyễn Tri Hạ, nhưng chẳng thèm nhắc đến cô.
Tư Mộ Hàn sầm mặt, giọng nói lạnh lùng khiến người khác phát run: “Anh trai anh Lưu Chiến Hằng là bác sĩ tâm lý, tôi có một câu hỏi, là bác sĩ tâm lý có thể tự chữa bệnh cho mình không nhỉ?”
Cũng không biết câu nói này của anh đụng chạm điều gì trong lòng Lưu Chiến Thiên mà khiến anh ta biến sắc, vẻ mặt đang bình tĩnh bỗng trầm hẳn xuống.
Sau đó, Lưu Chiến Thiên cười khẩy, nhìnTư Mộ Hàn: “Vết thương ba năm trước chắc đã khỏi rồi, không biết chuyện mấy năm trước mẹ anh bị bắt cóc, tự sát trước mặt anh, có để lại cho anh vết thương tâm lý nào không, nếu anh cần, tôi có thể nể mặt cô Nguyễn Tri Hạ, giới thiệu cho anh một chuyên gia tâm lý.”
Câu nào của anh ta cũng mang ý châm chọc.
Lưu Chiến Thiên nói xong, quay người trở vào xe.
Thời Dũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/776262/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.