Lúc Tư Mộ Hàn nhìn thấy Tô Miên, nhiệt độ trên người cũng giảm xuống mấy độ.
Nguyễn Tri Hạ cảm nhận được, anh thật sự rất chán ghét Tô Miên.
Cửa hàng trưởng nhìn thấy Tô Miên đi ra, đi tới phía trước nhỏ giọng nói: “Cô Tô, thật ngại quá, phiền cô hôm khác lại đến vậy.”
“Được.” Tô Miên cực kỳ thoải mái đồng ý với cửa hàng trưởng.
Sau đó, cô ta quay đầu nhìn về phía Tư Mộ Hàn, đi về phía anh hai bước, nói: “Đến xem áo cưới à? Đây là định kết hôn? Định công khai Tri Hạ sao?”
Tư Mộ Hàn lạnh lùng nhìn cô ta, trong giọng nói không có chút độ ấm: “Cách xa tôi ra một chút.”
Sắc mặt của Tô Miên khẽ thay đổi, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường.
Cô biết lắng nghe lui về sau một bước: “Mộ Hàn, cần gì phải gấp vậy chứ, anh không nghĩ kỹ ai thích hợp với mình hơn sao?”
Tô Miên nói xong, lạnh lùng liếc mắt nhìn Nguyễn Tri Hạ một cái, trong mắt tràn đầy ý thù địch.
Nếu Tô Miên khiêu khích tới cùng đến đây rồi, sao Nguyễn Tri Hạ không dám nói lỹ lẽ với cô ta chứ.
Nguyễn Tri Hạ buông tay Tư Mộ Hàn ra, đi đến Tô Miên trước mặt, giọng nói chậm rãi: “Tôi cảm thấy trước khi cô Tô quan tâm chuyện kết hôn của bọn tôi, có lẽ nên lo lắng chuyện của mình trước mới đúng, đàn ông già ba mươi tuổi như Tư Mộ Hàn cũng bắt đầu lo lắng muốn kết hôn rồi, tuy rằng cô Tô chăm sóc rất tốt, nhưng cũng phải suy nghĩ cho mình nhiều hơn.
Tô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/776370/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.