Uy lực của cậu lớn nhà họ Tư đúng là không thể đùa được.
Nguyễn Tri Hạ đi qua người họ rồi, bọn họ mới dám ngẩng đầu lên.
Một trong số những người ở quầy lễ tân nhỏ giọng hỏi: “Đi rồi à?”
“Ừ.”
“Làm tôi sợ muốn chết.”
“Ngày hôm qua nói chuyện với trưởng phòng, còn tưởng mất việc rồi cơ...”
“Ai mà biết Tổng GIám đốc thật sự ở cùng Nguyễn Tri Hạ...”
...!
Đến phòng làm việc của Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy Phó Đình Tây đã lâu không gặp.
Phó Đình Tây vẻ mặt tươi cười nhìn cô: “Cô Tư.”
Bởi vì lâu lắm không gặp Phó Đình Tây, Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một lúc, mới nhớ ra anh ta là ai.
Cô khẽ vuốt cằm nhìn Phó Đình Tây: “Luật sư Phó.”
Lúc Nguyễn Tri Hạ đi tới, phát hiện trên bàn làm việc đã bày đầy các loại văn kiện.
Tư Mộ Hàn đứng dậy, đẩy ghế đến phía sau Nguyễn Tri Hạ, dí cô ngồi xuống ghế.
“Những thứ này đều là cần Hạ...” Phó Đình Tây còn chưa nói hết, đã bị đôi mắt lạnh băng của Tư Mộ Hàn quét tới.
Anh đẩy mắt kính của mình một cái, che giấu biểu cảm cứng nhắc trong giây lát của mình, cực kỳ tự nhiên nói: “Những thứ này đều là văn kiện cần mợ Tư là cô ký tên.”
Nguyễn Tri Hạ nhìn sơ qua một chút, tất cả đều là giấy tờ chuyển nhượng quyền sở hữu.
Giống như cô đoán, Tư Mộ Hàn thực sự mất một ngày để chuẩn bị kĩ tất cả những thứ này, ngày hôm nay chính là để cho cô đến ký tên.
Nguyễn Tri Hạ quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/776389/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.