Sau khi trải qua những chuyện đó, Tư Mộ Hàn ít nhiều có chút chướng ngại tâm lí.
Có lúc sẽ trở nên cố chấp, không có cảm giác an toàn, cái này cũng có thể hiểu được.
Nhưng nếu như kéo dài như vậy, cũng không phải chuyện tốt.
Tư Mộ Hàn hiển nhiên cũng không để lời Thời Dũng vào tai.
Anh từ sau nhích lại gần, không nhanh không chậm nói: “Vậy cậu nói xem, là mục đích thế nào có thể chăm sóc Nguyễn Tri Hạ ba năm, còn nói dối Nguyễn Tri Hạ là hôn thê của anh ta, hơn nữa lúc ở trong núi, anh ta có thể tìm tôi và Nguyễn Tri Hạ ngay lập tức, còn mục đích khác……..”
Anh trầm ngâm chốc lát, cười lạnh một tiếng: “Ha!”
Chỉ việc có tâm tư bất chính với Nguyễn Tri Hạ, cũng đủ để anh hạ thủ với anh ta rồi, càng đừng nói đến mục đích khác.
Thời Dũng nhẹ nhàng thở dài, cũng không biết nói cái gì cho phải.
Tư Mộ Hàn nghĩ tới gì đó, hơi giương mắt nhìn về phía Thời Dũng: “Gần đây có phát hiện người khác đi theo Nguyễn Tri Hạ không?”
“Không có.” Thời Dũng lắc đầu một cái.
Tư Mộ Hàn hơi rủ mắt cũng không biết đang nghĩ gì, hồi lâu, lại nói một câu: “Lưu Chiến Hằng bên kia phải chú ý vào.”
Lúc đầu, Lưu Chiến Hằng có thể tìm ra vị trí của anh và Nguyễn Tri Hạ, đã nói rõ, Lưu Chiến Hằng có phái người theo dõi nhất cử nhất động của Nguyễn Tri Hạ, nếu không thì không thể nắm rõ hành tung của Nguyễn Tri Hạ như vậy.
Sau khi về thành phố Hà Dương,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/776441/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.