Tư Mộ Hàn tới thôn này phải mất thời gian một ngày, mà Nguyễn Tri Hạ hai ngày trước xuất phát, nếu như đến thì phải sớm đến rồi.
Mặt anh hơi biến sắc, xoay người định đi.
Thẩm Lệ thấy sự việc không thích hợp, vội đuổi theo anh hỏi: “Ông chủ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Cô liên tưởng đến trước đó, Nguyễn Tri Hạ nói muốn tới thăm đoàn làm phim, sắc mặt đại biến hỏi: “Tri Hạ… cô ấy tới tìm tôi sao?”
Tư Mộ Hàn quay đầu liếc nhìn cô một cái, giọng điệu bình tĩnh: “Đã xuất phát từ hai ngày trước rồi.”
Vẻ mặt Thẩm Lệ tái đi: “Anh đi tìm cô ấy sao? Tôi cũng đi.”
“Cô ở đây chờ Cố Tri Dân tới.” Tư Mộ Hàn lạnh lùng, dứt khoát quyết định thay cô, không có cho Thẩm Lệ có bất kỳ cơ hội phản bác nào, nói xong cũng rời đi.
Thẩm Lệ cũng biết ở chỗ này tìm người, Tư Mộ Hàn thành thạo hơn cô nhiều.
Dù cô đi, có lẽ cũng chỉ gây thêm phiền phức, cũng chỉ có thể ở lại trong thôn chờ Cố Tri Dân tới.
Nhưng dù Tư Mộ Hàn tự mình được tìm người, cũng không khiến Thẩm Lệ an tâm lắm.
Trước đó Nguyễn Tri Hạ nói đến thăm đoàn làm phim, dù cô thấy hơi mong đợi, nhưng cũng không cho là Nguyễn Tri Hạ thực sự đến, dù sao cô đã từ chối rõ ràng rồi.
Không ngờ Nguyễn Tri Hạ tới thật, còn xảy ra chuyện này…
Trước đó mưa liên tiếp mấy ngày, hôm nay lại đột nhiên ngừng lại.
||||| Truyện đề cử: Thần Cấp Ở Rể |||||
Mưa ngừng, nhưng đường xá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/776524/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.