Nguyễn Tri Hạ càng nghĩ, càng cảm thấy kinh hồn bạt vía.
Rốt cuộc là chuyện gì, khiến Tư Đình Phong phải làm nhiều chuyện tàn nhẫn như vậy.
Tư Mộ Hàn thấy Nguyễn Tri Hạ nhíu mày trầm tư, sắc mặt cũng trầm xuống theo.
Anh buông tay Nguyễn Tri Hạ ra, hai tay đặt trên vai Nguyễn Tri Hạ, trầm giọng nói: “Nguyễn Tri Hạ, em nhìn anh này.”
“Ừ?” Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn anh.
Tư Mộ Hàn bình tĩnh nhìn cô, con ngươi đen nhánh che giấu quá nhiều tâm tư phức tạp, khiến người ta khó mà nhận ra.
“Bây giờ em cái gì cũng không biết, ông xảy ra chuyện là ngoài ý muốn, Tư Hạ là vì anh muốn giành con với em nên mới lén lút mang đi, em biết những chuyện này, chỉ những chuyện này!”
Tư Mộ Hàn nắm vai cô với lực hơi mạnh, Nguyễn Tri Hạ bị anh bóp có chút đau, nhưng cô lại không nói tiếng nào, chỉ lên tiếng hỏi anh: “Vì sao?”
Tư Mộ Hàn không để ý tới câu hỏi của cô, chỉ hỏi cô: “Nhớ kỹ lời anh chưa?”
Nguyễn Tri Hạ quay đầu sang bên: “Không nhớ được.”.
||||| Truyện đề cử: Song Hướng Mê Luyến |||||
Rõ ràng cái gì cô cũng hiểu, nhưng cô vẫn muốn giả bộ ngu không quan tâm.
Tư Mộ Hàn biết Nguyễn Tri Hạ đang cáu giận, nhưng những lời anh nói, cô đều nghiêm túc nghe.
Tư Mộ Hàn tự mình nói: “Tư Hạ toàn, Tư Đình Phong còn muốn anh giúp ông ta quản lý Tư thị, Tư Hạ là con bài chưa lật quan trọng nhất của ông ta, cho nên bây giờ Tư Hạ an toàn, em không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/777047/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.