Nguyễn Tri Hạ nắm chặt hai tay nhìn chằm chằm vào Tư Mộ Hàn, không nói ra một câu nào cả.
Tối ngày hôm sau, Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn ngồi lên chuyến bay trở về thành phố Hà Dương.
Chuyến bay đã đến Sân bay quốc tế thành phố Hà Dương vào sáng sớm ngày Thứ ba.
Hai người về không thông báo với ai cả, nhưng vẫn thấy Cố Tri Dân và Thẩm Lệ ở sân bay.
Nửa năm nay Thẩm Lệ thực sự rất bận, nét mặt mệt mỏi nhưng trông rất tươi tắn.
“Tri Hạ, chào mừng trở về.” Thẩm Lệ bước qua ôm chầm lấy Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ đưa tay vỗ nhẹ lên lưng cô.
Thẩm Lệ buông cô ra sau đó quan sát kỹ lưỡng Nguyễn Tri Hạ, nói: “Sao cậu trông gầy vậy?”
Cô nhớ trước khi Nguyễn Tri Hạ sinh con, khi cô gọi video với Nguyễn Tri Hạ, sức khỏe và khí sắc của Nguyễn Tri Hạ đều rất tốt.
Cô sinh con, Tư Mộ Hàn cử người qua đó chăm sóc cô sao lại có thể càng chăm sóc càng ốm được?
Nguyễn Tri Hạ nhếch mép hỏi: “Vậy sao?”
Thẩm Lệ cũng phát hiện vẻ mặt của Nguyễn Tri Hạ có chút không ổn, không hề toát ra niềm vui khi vừa được làm mẹ.
Cô nghĩ đến gần đây khi cô gọi cho Nguyễn Tri Hạ nói muốn mở video ra nhìn bé cưng, nhưng Nguyễn Tri Hạ cứ ấp a ấp úng cho qua xong chuyện.
“Xảy ra chuyện gì rồi? Đứa bé đâu?” Thẩm Lệ vừa hỏi vừa nhìn xung quanh.
Sau lưng Tư Mộ Hàn và Nguyễn Tri Hạ là một dàn vệ sĩ đi theo, nhưng không hề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/777081/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.