Lần này, anh lại không để ý tới nghi ngờ của Nguyễn Tri Hạ, thúc giục bác sĩ đưa Nguyễn Tri Hạ đi kiểm tra.
Nguyễn Tri Hạ đỡ trán, thương lượng với bác sĩ: “Bác sĩ, bỏ đi, người tôi không sao, lát nữa ra ngoài, thì giả bộ đã kiểm tra xong rồi.”
Bác sĩ đẩy mắt kính: “Như vậy?”
“Ừ.” Nguyễn Tri Hạ gật đầu như giã tỏi.
Cơ thể cô tốt rồi, vừa nãy căn bản không đụng phải, có chỗ nào cần kiểm tra gì đâu, quá rắc rối rồi.
Bác sĩ nhíu mày, như là đang suy nghĩ câu thể làm được câu nói của Nguyễn Tri Hạ.
Cuối cùng, dưới con mắt mong đợi của Nguyễn Tri Hạ, bác sĩ mặt không biểu cảm lắc đầu: “Không dám.”
Nguyễn Tri Hạ: “…” thật không nhìn ra bác sĩ bây giờ có y đức như vậy.
Bác sĩ lúc này bổ sung thêm một câu: “Đây là bệnh viện tư nhân dưới quyền của Mạc Thị, tôi nếu như dám làm như vậy, sẽ bị sa thải.”
Nguyễn Tri Hạ biết sản nghiệp dưới quyền của Mạc Thị vô số, không ngờ còn có bệnh viện.
Cứ như vậy, bác sĩ này chẳng phải cũng nhận ra Tư Mộ Hàn, cũng biết tin tức thời gian trước?
Nhưng mà, bác sĩ này nói chuyện rất ngay thẳng.
Mặc dù hạng mục kiểm tra rất nhiều, nhưng Nguyễn Tri Hạ là bà trẻ của Tư Mộ Hàn, ở bệnh viện của Mạc gia, dĩ nhiên là phục vụ chu đáo lại cẩn thận rồi.
Người bình thường làm kiểm tra toàn thân, bệnh viện tốt một chút phải xếp hàng hẹn trước, kiểm tra tổng quát, cũng mất không ít thời gian.
Nguyễn Tri
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/777315/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.