Chương 154:
Thời Dũng nhìn rõ người đấy là Trần Tuấn Tú liền nói: “Cậu chủ, kia có phải anh họ của cậu không?”
Tư Mộ Hàn nhìn theo hướng Thời Dũng chỉ, vừa nhìn liền nhận ra Trần Tuấn Tú cả người che đậy.
Anh quá quen thuộc Trần Tuấn Tú rồi nên vừa nhìn là nhận ra.
Thời Dũng không nghe thấy Tư Mộ Hàn trả lời, còn đang nghi hoặc thì nghe thấy tiếng cửa xe bị mở ra.
Tư Mộ Hàn đã xuống xe đi về hướng cửa phòng khám tâm lí, Thời Dũng cũng vội vàng đuổi theo sau.
…..
Trong phòng tư vấn tâm lí.
Bác sĩ nghe Nguyễn Tri Hạ kể, nghiêm túc nói: “Triệu chứng này là một loại di chứng sau tổn thương, điều này có lẽ có liên quan đến những việc trước đây anh ấy trải qua, tình huống này có lẽ là do người thân cận bên cạnh dẫn đến.”
Nguyễn Tri Hạ bất giác lặp lại một lần: “Những việc trước đây?”
Bác sĩ giải thích rõ hơn cho cô: “Chính là những chuyện có đả kích tinh thần lớn với anh ấy, thường thì có liên quan đến lúc nhỏ hoặc thời thiếu niên, bởi vì hai thời kì này tâm trí còn chưa hoàn toàn trưởng thành, tương đối yếu đuối, nên mới để lại di chứng.”
Bác sĩ nói đơn giản thẳng thắn, rất dễ hiểu.
Điều này với những điều Nguyễn Tri Hạ nghĩ cũng chẳng khác là bao.
Cô không nói hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/777767/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.