Tống thiếu tiếp nhận, càng xem nụ cười trào phúng trên gương mặt đẹp đó càng hiện lên rõ rệt ” Ha, vì thể chất yếu cho nên không đi học ở trường cùng anh chị mà cùng gia sư học tại nhà?”.
“Đây là các tin tức mà tôi điều tra ạ.
Vì thông tin về thiếu phu nhân thật sự rất ít ỏi”.
“Vô tích sự thế này thì còn cần cậu làm gì?” – hắn xấu bụng móc mía.
“Xin lỗi ngài”.
Tổng Tư Duệ ném điện thoại lên bàn, đứng dậy nhàn hạ ra ngoài ban công khẽ châm điếu thuốc, hút một hơi dài rồi chầm chậm nhả ra.
Khói thuốc phiêu tán trong không gian rộng, bay lên rồi tản ra, biến mất chỉ còn lưu lại chút mùi hương khó chịu.
Gray nhớ đến gì đó, tiến lại gần rồi nói “Thiếu gia, lúc nãy phu nhân căn dặn tôi nói với ngài rằng bà phải đến Hàn một chuyến.
Bảo tôi chuyển lời rằng … đừng có bắt nạt … thiếu phu nhân”.
Hắn lười biếng, đảo mắt lườm anh rồi nói ” Ra ngoài đi”.
Cứu tôi với, hắn sẽ giết tôi mất.
“Vâng”.
Căn phòng trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng nhả khói thuốc của người đàn ông Tống Tư Duệ kẹp điếu thuốc, cười nhẹ gãi gãi đầu “Mẹ đúng là cưng sủng con dâu như bảo bối”.
Hắn hút một hơi thật dài rồi ném điếu thuốc sang một bên, mặc cho tàn thuốc đang cháy Dù sao cũng không gây hoả hoạn được.
Trong lòng thầm nghĩ vài chuyện thú vị, khoé môi hắn nhếch lên.
Đôi mắt thâm trầm mỗi ngày cong lên như trăng lưỡi liềm ” Mẹ không ở đây cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/1033443/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.