Sau đó dìu cô ngồi xuống giường ” Cố gắng ăn nhiều, còn phải sinh em bé”.
Cô dùng ánh mắt mèo con mà nhìn hắn, trong lòng có chút bất mãn nhưng không dám biểu lộ Hắn cười, lấy một thìa súp thổi nguội đưa đến bên miệng cô “Tạn thời sẽ không sinh đầu, ngốc”.
Cổ Giai Lệ muốn xác thực lần nữa liền hỏi “Thật … không?” Dù sao bị hắn mắng chửi còn đỡ hơn phải có em bé.
“Lừa em làm gì? mau ăn đi”.
Nhìn cái muỗng đang ở trên không trung, rồi đảo mắt thấy gương mặt nghiêm nghị của hắn.
Cô từ sợ hãi chuyển sang lúng túng “Tôi … tôi tự mình … ăn”..
Cô rụt rè đưa tay, hắn né tránh.
Gương mặt vẫn hết sức kiên quyết ” Ưu tiên bệnh nhân, em cứ ngồi yên”.
Cố Giai Lệ từng âm thầm cầu xin thần linh hãy thương xót, mong muốn sẽ có người quan tâm lo lắng khi cô ốm đau Haha, cuộc đời đúng là trớ trêu.
Lúc mệt mỏi lại được cái người làm mình ra nông nỗi này chăm sóc.
Hắn còn là tên ác ma mà cả thành phố này kinh sợ.
Cố Giai Lệ thở một hơi, miễn cưỡng để hắn đút cho mình ăn Xong xuôi, cô uống thuốc rồi lại ngủ dưỡng sức Mà hắn cũng không làm phiền, đi ra ngoài để cho Dung Dung vào chăm.
Trong lòng cô ấy cũng bắt đầu cảm thán sự thay đổi của thiếu gia Lúc trước còn bảo không cho ai vào phòng ngủ.
Bây giờ lại để cô ấy vào chăm sóc thiếu phu nhân Tình yêu đúng là khiến con người thay đổi.
Trưởng nữ hầu ngồi bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/1033484/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.