Công ty của Đàm Vi và Bách Sinh ký hợp đồng hợp tác, Tô Nhạc không tham gia vào vụ hợp tác này, mà Giang Đình cũng không để Tô Nhạc tham dự vào chuyện này.
Tô Nhạc biết Giang Đình đang giúp cô, mặc dù Giang Đình không biết giữa cô và Đàm Vi có bao nhiêu hiềm khích, nhưng trong ánh mắt người ngoài, cô và Đàm Vi vẫn là tình địch. Vì vậy, Đàm Vi là người hợp tác với công ty, một trợ lý nho nhỏ như Tô Nhạc không tham gia là phương pháp tốt nhất.
“Tiểu Nhạc, có số liệu tiêu thụ mới rồi, đồ uống mà công ty chúng ta mới đưa ra thị trường đạt hiệu quả rất tốt.” Giang Đình đi vào phòng làm việc của Tô Nhạc, trên mặt mang theo nụ cười: “Kế hoạch hợp tác của em và Kim Sở rất thành công.”
“Vậy có phải chứng tỏ tiền thưởng năm nay của em có thể nhiều hơn một chút không.” Tô Nhạc nghiêng người phía sau máy tính, nhìn rõ nụ cười trên mặt Giang Đình: “Chị Giang, nhìn chị vui như vậy, không phải là có chuyện tốt gì chứ?”
“Đương nhiên.” Giang Đình đặt tập thống kê số liệu lên trên mặt bàn của Tô Nhạc: “Tuần này công ty chuẩn bị đi du lịch ở Phật Sơn nổi tiếng ở thành phố bên cạnh, chi phí ăn uống do công ty chi trả, nghe nói còn có một công ty khác đi cùng.” Nói xong, trên mặt chị hiện lên một nụ cười mờ ám.
Tô Nhạc không nhìn thấy nụ cười trên mặt Giang Đình, cô vừa gõ tài liệu vừa nói mà không ngẩng đầu lên: “Du lịch miễn phí, quả nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-chao-em/1598358/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.