Động cơ ban đầu khi viết tiểu thuyết của Tô Nhạc không phải vì sở thích, cũng không phải vì tiền bạc hay danh tiếng, mà vì bị một quyển tiểu thuyết kích thích, vài năm đã qua, cô không còn nhớ rõ tên quyển tiểu thuyết đó nữa, nhưng vẫn nhớ rõ ràng phần lớn nội dung của nó.
Trong suốt câu chuyện, nam chính chỉ có hai ưu điểm, một là đẹp trai, hai là có tiền, khuyết điểm thì nhiều không kể hết, hành vi của hắn, hoa mỹ thì gọi là lạnh lùng, thực ra phải gọi là bất hiếu; ba ngày cặp kè với hai cô gái, không có trái tim, tam quan bất chính, ngũ độc câu toàn*, vậy mà nữ chính lại có thể yêu gã đàn ông này một cách kỳ tích, sau đó bị nam chính tổn thương, đả kích đủ kiểu, cuối cùng còn vì nam chính mà đòi sống đòi chết.
*“Tam quan” bao gồm: Thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan. Ngũ độc câu toàn: có 5 tật xấu: uống rượu, đánh nhau, hút thuốc, bài bạc, háo sắc.
Tô Nhạc cảm thấy câu chuyện này quá ngột ngạt, vì vậy, trong lúc giận dữ, viết ra một quyển tiểu thuyết có nữ chính độc lập, nam chính kiên định, sau đó viết thành thói quen, kiên trì tới tận bây giờ, một số thành công đạt được đều là ngoài dự đoán.
Một tầng trên giá sách của Ngụy Sở bày những cuốn sách đã xuất bản của cô, lần trước khi tới phòng đọc sách cô đã phát hiện ra, nhưng lúc đó không nhìn kỹ, nay mới phát hiện, những quyển sách này đều rất mới.
Cô lấy một quyển sách, mở trang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-chao-em/1598369/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.