Chương 152:
Suốt mấy ngày sau đó, ngày nào anh cũng đến phòng bệnh từ sáng sớm, ở bên cạnh cô cho đến tối mới rời đì.
Rốt cuộc Dương Họa Y cũng không thể chịu đựng được nữa, mở lời trước với anh: “Nhan Từ Khuynh, anh điên cái gì vậy? Ngồi ở phòng làm việc của anh không thoải mái sao, lại cứ phải chen tới phòng bệnh của tôi làm gì? Lẽ nào anh muốn trông chừng tôi, sợ tôi lại vượt giới hạn sao?
Anh cẩn thận giải thích: “Ý tôi không phải vậy, tôi chỉ là….”
Cô quắc mắt nhìn anh: “Chỉ là cái gì?”
Anh mở nhẹ môi nói: “Anh chỉ muốn ở bên em.”
Một chiếc gối đầu bay tới, đập vào ngực của anh, Dương Họa Y cười trào phúng: “Đồ thần kinh.
Ở bên cạnh cô?
Chăm sóc cô?
Đây là chuyện cười hay nhất cô từng nghe trong năm nay.
“Nhan Từ Khuynh, rốt cuộc là anh muốn làm gì, tôi đều phối hợp với anh, không cần giả mù sa mưa như vậy.
Nhìn thật ghê tởm.”
“Trước đây, là tôi không tốt, tôi…”
“Lại giả vờ thâm tình?” Cô ngắt lời anh.
Có một số việc, cô vốn không muốn nói thẳng ra.
Nhưng bây giờ cô cảm thấy, hình như nói và không nói cũng không quá khác nhau: “Trước đây anh ở bên cạnh tôi còn không phải là vì muốn trả thù sao? Bây giờ tôi đã như vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/2607895/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.