Hôm sau, Dương Họa Y tỉnh dậy thì thấy giường bên cạnh đã trống trơn.
Cô nghĩ chắc là anh đã dậy sớm đi làm rồi nên cũng không mấy để ý.
Hôm nay tâm trạng khá thoải mái nên Dương Họa Y muốn về bên Nhan gia một chuyến.
Nhưng vừa mới bước ra khỏi phòng thì lại chạm mặt anh đang đứng ở cửa.
- Em dậy rồi hả? - Nhan Từ Khuynh lúng túng hỏi.
- Ừm...!Hôm nay anh không đến công ty à? - Dương Họa Y Nhìn anh với ánh mắt ngờ vực.
- Anh bảo rồi, từ giờ anh sẽ không đến công ty hay đi công tác đâu nữa.
Mọi công việc quan trọng hay cần thiết anh sẽ đều giải quyết ở nhà để có thể ở cạnh em nhiều hơn.
Anh cũng lo khi để em ở nhà một mình lắm!
- Rồi rồi.
Nhưng...!tại sao anh lại đứng đây mà không vào trong?
- Thì...!anh cũng vừa từ dưới bếp lên đây mà...!Anh định gọi em dậy...!Thôi, em dậy rồi thì mau đi xuống ăn sáng thôi nào!
Dứt lời, anh nắm lấy tay cô kéo đi.
Ngồi vào bàn ăn, nhìn hai bát súp trên bàn, Dương Họa Y bỗng có dự cảm không lành.
Nhan Từ Khuynh hào hứng nói với cô:
- Hôm nay anh dậy sớm nấu cho em bữa sáng đấy! Em thấy thích không?
Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây sao? Chuyện gì đã khiến cho Nhan đại thiếu gia lại đích thân dậy sớm vào bếp nấu bữa sáng cho vợ mình vậy?
- Ờm...!anh nấu đây hả?
- Đúng rồi! Em mau ăn thử đi!
Nhìn đôi mắt đầy sự khẩn nài của anh mà Dương Họa Y đành cầm thìa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-dung-di-nua-anh-sai-roi/2608686/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.