ANH ÔM EO CÔ ĐI VỀ PHÍA những chiếc máy bay, trông chúng bé xíu, như những món đồ chơi mà trẻ con có thể leo trèo lên để nghịch ngợm. Hơi nóng hầm hập như thiêu đốt phả lên từ vệ đường. Đây là thế giới của đàn ông, cô tự nhủ, với những bộ phận máy móc kỳ dị, phòng họp, tháp không lưu. Xung quanh cô toàn là kim loại, sáng bóng hoặc sáng mờ dưới ánh nắng chói chang.
Anh tỏ vẻ ân cần, nhưng bước đi rất khẩn trương. Chiếc máy bay rất đẹp, sơn màu đỏ và trắng. Cô nắm tay anh khi bước lên cánh máy bay, sau đó bò qua cánh cửa bé xíu để vào buồng lái, bên trong bé đến nỗi cô lập tức hoảng sợ. Làm sao một việc hoành tráng như lái máy bay lại có thể diễn ra trong một không gian chật hẹp như thế này? Lái máy bay, với Kathryn luôn có vẻ như chẳng dễ dàng, giờ đây rõ ràng là việc bất khả thi, và cô tự nhủ, như thỉnh thoảng vẫn tự nhủ khi ngồi trong một chiếc xe cạnh một tay lái chẳng ra gì hoặc lái xe tại một lễ hội Carnival, rằng điều này sẽ chóng kết thúc và cô chỉ cần làm mỗi một việc là sống sót.
Jack đu người vào rồi ngồi xuống ghế. Anh đeo kính râm có tròng màu xanh óng ánh. Anh bảo cô cài dây an toàn và đưa cho cô tai nghe, giải thích rằng đeo nó vào sẽ giúp họ nói chuyện với nhau dễ hơn giữa tiếng ồn động cơ.
Chiếc máy bay xóc nảy trên đường trải nhựa, có vẻ lỏng lẻo và lắc lư. Cô muốn bảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-phi-cong/266403/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.