Editor: demcodon
Sở Đường nói xong câu không có việc gì ít lui tới ông Sở ngược lại cảm thấy may mắn. Trong lòng ông biết tính cách Sở Đường nên cũng giảm bớt áp lực trong lòng.
Mà hai vợ chồng Sở Thắng Lợi tức giận cũng đã lên tới đỉnh núi. Nếu không có ông Sở ở bên cạnh đã sớm không nhịn được.
"Hai đứa chị em tình thâm muốn ở chung một chỗ cũng đúng. Sau này ông cũng không nhất quyết lôi kéo cháu về nhà, nhưng không cần tết nhất lễ lạc cũng có thể về thăm nhiều một chút. Cháu có thành tích tốt, nếu mấy em họ cháu có chỗ không biết thì ông sẽ kêu tụi nó đến tìm cháu. Chỉ cần đến lúc đó cháu đừng ngại phiền phức là được. Là con người không thể hoàn toàn dựa vào bản thân, cháu nói có đúng hay không? Sau này nếu như có chuyện gì giữa thân thích cũng có thể giúp một tay. Năm đứa em họ cháu cùng sống dưới một mái hiên lâu như vậy, nói là anh em ruột cũng không quá. Nếu có thể nghĩ cho nhau một chút không lo về sau không có ngày lành."
Ông Sở còn nói không ít, ý đại khái cũng chính là kêu Sở Đường không thể chặt đứt quan hệ giữa mấy đứa em họ, đánh bàn tính ra thật tốt.
Ba người cậu, năm em trai và hai em gái, thật muốn là có chuyện gì tìm tới cửa thì chịu thiệt sẽ chỉ là Sở Đường.
Lại nói tiếp, nhà họ Sở này ngược lại cũng có chút tà khí. Mấy người cậu sinh được con trai đều tương đối trễ. Đặc biệt là cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/175752/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.