Ngày mười lăm tháng Tám, Trung thu trăng rằm.
Trên xe ngựa có xông hương, ngoài xe là cảnh phố phồn hoa nhộn nhịp, hàng hoa cúc mùa thu điểm xuyết làm đẹp chính giữa đường, âm thầm tỏa hương thơm, không khí vô cùng bình yên hân hoan.
Vân vĩ lang dựa lưng vào vách xe, gối đầu lên tay, chậm rãi nói: "Trung thu lần này thật kỳ lạ, nhưng cũng thật đúng dịp."
Người của Tam đại gia tộc, ngoại trừ Phương Diệc Phi, tất cả đều bị lưu đày ba năm. Vì vậy, tuy hồi đầu mùa xuân này Đường Ngọc đến Kinh Hoa thành, nhưng vẫn chưa chính thức mãn kỳ hạn lưu đày, nên không thể quang minh chính đại gặp gỡ đám người Vân Trầm Nhã.
Cảnh Phong vén màn xe lên, nhìn ánh sáng nơi chân trời dần dần mờ đi, nói: "Ta nghe Bạch đại nhân nói, thân thế của Thư Đường, bí mật của Bắc Liên Binh phù đều là do ngươi thông qua manh mối Đường Ngọc cung cấp mà tra ra."
Vân vĩ lang lấy trong tay áo ra một cuộn giấy bạc ném cho Cảnh Phong: "Đường Ngọc đưa tới trước khi đi Minh Hà Thiên uyển."
Trên cuộn giấy bạc, bên trái là bản đồ lộ tuyến mua bán Nam Bắc, bên phải có hàng chữ nhỏ ghi lại người đứng sau cuộc giao dịch lúa mì Thanh Khoa cùng với một ít tin đồn đã được kiểm chứng về Liên Binh phù.
Cảnh Phong xem xong cuốn cuộn giấy bạc lại.
"Lời ít ý nhiều, từng chữ tràn đầy tâm huyết. Đường Ngọc này cũng là người có chút bản lĩnh."
Vân Trầm Nhã tiếp lấy cuộn giấy bạc, ngẫm nghĩ một hồi rồi lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-sac-cong-tu/1030067/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.