Từ khi Thư tiểu Đường đem thất huyền cầm về nhà, mấy ngày nay, Thư Tam Dịch cơm nước cũng không màng tới. Mặc dù Thư Đường nghi ngờ, nhưng cũng chỉ biết giấu nỗi nghi ngờ này trong lòng mà không dám hỏi.
Thất Tịch đã qua, trời nóng thêm mấy ngày nữa rồi mát dần.
Hôm nay, bầu trời âm u, phía Tây mây đen sà xuống cực thấp. Trong con hẻm nhỏ Đường hoa ở thành Đông, tiếng gió vù vù thổi qua. Thư Đường mở cửa sổ ló đầu ra xem, thấy trời dường như sắp mưa, vội vàng vào trong viện gom áo quần đang phơi vô, lại mang chuồng thỏ trở vào phòng. Hai con thỏ xám tro như bị đói, tụ lại trước cửa chuồng, giương mắt nhìn Thư tiểu Đường lom lom. Thư Đường lại chạy đến phòng bếp mang cho bọn chúng chút rau củ.
Bận rộn như thế một lát đã qua giờ Ngọ, nồi cháo bát bảo trong phòng bếp cũng đã chín sôi sùng sục.
Thư Đường múc cháo ra chén, đến gõ cửa phòng Thư Tam Dịch, gọi lão dậy ăn. Nhưng gọi mãi mà Thư lão tiên sinh vẫn không lên tiếng trả lời, Thư Đường đắn đo một hồi rồi tự đến phòng bếp ăn sáng, sau đó múc cháo bát bảo và các món khác vào bát để dành lại cho phụ thân của nàng.
Thư tiểu Đường đang dọn dẹp lại phòng bếp, chợt nghe trong viện có tiếng bước chân vang lên. Nàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Vân Trầm Nhã đang dựa vào cửa, tươi cười dịu dàng nhìn nàng.
Hắn giơ quạt lên chỉ chỉ vào cửa khách điếm Thư gia phía xa xa, nói: "Mới vừa rồi ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-sac-cong-tu/1030074/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.