“Cổ Diêu,ngươi là người ở đâu?”
“À, ta đến từ Ai Cách Lan Bảo.”
“Tam Di của ta cũng lấy chồng ở Ai Cách Lan bảo. Khẩu âm của ngươi có điểm không giống người ở đấy.”
“Điều này, bởi vì ta lúc nhỏ không sống ở trong thành, sau lớn lên không thay đổi được.”
“Vậy ngươi thật sự là người rất thông minh, À đúng rồi, trong Học viện ngoại trừ học tập, tu luyện ra, sau khi học xong người thích làm gì?”
“Không có, bởi vì ta bắt đầu rất trễ, cho nên ta càng phải nỗ lực, đổ mồ hôi cùng cố gắng gấp vài lần so với mọi người, mỗi ngày ngoại trừ những lúc làm những việc thường ngày ra, thời gian khác đều ở tại sân huấn luyện.”
“Ngươi khi nào bắt đầu tập võ?”
“khi mười tuổi, vị hộ viện đại thúc hảo tâm đã dạy ta một chút, nhưng căn cơ không tốt lắm.”
“Vậy ngươi là như thế nào tiến vào Học viện? Học viện chúng ta yêu cầu rất cao!”
“Có thể ta cũng không phải quá kém, trong mấy tháng thí tập tiến bộ coi như nhanh, đừng quên lúc ấy thành tích kiểm tra kém nhất lớp chỉ là gần đạt tiêu chuẩn tuyển.”
“Ngươi thích sủng thú không? Tỷ như các tiểu gia hỏa đáng yêu.”
“Có một chút.”
“Người thích ăn nhất là món gì?”
“Các loại mì phở, thịt miếng lớn, miếng càng lớn càng tốt, đại khái là chịu ảnh hưởng của hạ hầu cẩn đi. Hắc!”
Đó là tổ 6 thực tập nhiệm vụ Cổ Diêu cùng Đoan Mộc Tình nói chuyện với nhau, lúc này Đoan Mộc Tình tựa như một đứa bé đối với sự tình gì đều cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-si-dao-tac/2174453/quyen-8-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.