- Ngươi như thế nào có thể chạy đến, ngươi như thế nào có thể ở trong lúc trời mưa to có thể truy theo được ta, làm sao có thể. . . Không có khả năng…
Vào lúc này, trong lòng Yến Cực Sơn, tràn đầy tuyệt vọng, thần sắc không tin.
Hắn hoàn toàn không thể nào tin nổi, hắn cảm thấy nghi ngờ thị giác của mình.
Nhưng Diệp Bạch cũng không cho hắn cơ hội.
Hắn khẽ cười, xuất nhất một ngón tay, hướng về phía Hắc Ma Vương, nhàn nhạt nói:
- Trời đất công bằng, lúc này chính là thời điểm của ngươi.
- Lúc ngươi giết người khác, ngươi có nghĩ tới, một ngày kia, người khác cũng có thể giết ngươi không? Trong mắt người khác hoảng sợ tuyệt vọng, ngươi có nghĩ tới hay không, một ngày kia vẻ mặt này, cũng có thể xuất hiện ở ngươi?
- Nhưng, những vần đề này đều không trọng yếu nữa.
Diệp Bạch nhìn Hắc Ma Vương, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Ta và ngươi vốn không thù hận quá lớn, ta cũng không muốn giết ngươi, nhưng hiện tại, ngươi công kích ta một chỉ, cho nên, ta cũng trả lại ngươi một chỉ.
Nhìn về phía Hắc Ma Vương, Diệp Bạch bình tĩnh nói:
- Một chỉ này, nếu như ngươi có thể tránh được, ta cũng không giết ngươi nữa, cho ngươi rời đi, ngươi ở Ma Thần Cốc vẫn là thân truyền đệ tử.
- Nếu như không…
Diệp Bạch nhàn nhạt cười một chút:
- Đó chính là vận khí của ngươi không tốt.
Nói xong, hắn không mở miệng nữa, ngón tay hướng về phía Hắc Ma Vương từ từ động, một tấc một tấc, hướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tan-kiem-trang/2419601/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.