Huyền Ưng Huyết Phi bay nhanh hướng hang Đại Mãng màu xanh.
Cùng lúc đó, Dương Thạc vội lấy ra vài bình sứ nhỏ, đổ ra chút thuốc bột rắc vào người mình và Huyền Ưng Huyết Phi. Những thuốc bột này che đi hơi thở của Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, đó là Nặc Khí Tán lúc trước hắn lục từ người Dương Liệt.
- A? Dùng thuốc bột che đậy hơi thở?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp tủy kích sau đuôi ngửi được mùi nham thạch của Nặc Khí Tán.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lạnh lùng cười:
- Hừ! Nghĩ rằng che đi hơi thở thì chúng ta không đuổi theo kịp các ngươi sao? Kim Linh Điêu có khứu giác nhạy bén, chỉ cần ngửi được chút mùi nham thạch trên người các ngươi là nó sẽ luôn truy tung theo.
Hai ác điểu một chạy một đuổi, chỉ chốc lát sau đã xâm nhập vào gần hai trăm dặm Yến sơn.
Đằng trước xuất hiện một sơn cốc, là hang lớn của Đại Mãng màu xanh.
- Nhìn thấy cửa hang rồi!
Dương Thạc từ một bên rừng cây vọt ra, thấy cửa hang tối om.
- Vào động!
Dương Thạc lập tức cưỡi Huyền Ưng Huyết Phi chui vào trong hang.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp theo sát nút nhíu mày nói:
- Ủa? Vào hang?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp không biết tình hình bên trong hang là gì, nhưng thấy Dương Thạc liều lĩnh chui vào trong thì chắc không có mãnh thú gì cường đại. Nhưng dù không có mãnh thú cường đại, lỡ như hoàn cảnh trong hang phức tạp thì không tốt cho Kim Linh Điêu, thống lĩnh Hắc Y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tan-than-cong/722715/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.