Thái Dương Chân Hoả cuồng bạo đến cực điểm, lấy Dương Thạc là trung tâm, toả ra cung quanh!
Ầm! Ầm! Ầm!
Say mấy tiếng nổ, chiếc ghế Dương Thạc ngồi, mặt bàn phía trước, bình phong trong phòng, tất cả mọi thứ đều bị thiêu rụi trong chớp mắt!
Bình rượu, đĩa sứ, chén rượu trên bàn tất cả rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Cả căn phòng gần như bị thiêu huỷ!
- Không hay rồi!
Cùng lúc khi Thái Dương Chân Hoả toả ra từ người Dương Thạc, Phụ Chính Vương Càn Minh Vũ cảm giác thấy có điều không ổn, vội kéo Đại Lâm Nhi chạy khỏi phòng ra ngoài hành lang. Đứng bên ngoài, sắc mặt Càn Minh Vũ ngưng trọng, lông mày chau lại nhìn vào trong.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Bảo vệ vương gia!
Thị vệ ở dưới nghe thấy tiếng động trên tầng thì sắc mặt đại biến, đao kiếm tuốt ra chạy lên định bảo vệ Càn Minh Vũ.
- Tất cả đứng yên!
Nhưng Càn Minh Vũ lại quát lên.
- Đây là ân oán giữa Dương Thạc công tử và Ngọc Mạt Lâu, không liên quan đến bản vương, không ai được nhúng tay vào. Cứ đứng yên xem tình hình được rồi.
Càn Minh Vũ trầm giọng nói, tay vung lên ngăn thị vệ lại.
Trong gian phòng chữ Thiên là một đống đổ nát.
- Tiểu Hoạch bị bán cho kỹ quán khác chịu mọi tủi nhục!
Sắc mặt Dương Thạc lạnh băng đến cực điểm, tay trái xiết chặt cổ Hương Tuệ, giọng nói không chút cảm xúc vang lên.
Nụ cười tươi rói của Tiểu Hoạch hiện lên trong đầu hắn.
Tiểu Hoạch từ sáu tuổi đã được phân đến tiểu viện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tan-than-cong/723018/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.