Dương Thạc cười lên tiếng:
- Điền La huynh, ta quyết định rồi, sẽ ký khế ước.
Mặc dù Dương Thạc không cầnk ý kết khế ước công thủ đồng minh, nhưng Điền La chủ động đến tìm rõ ràng là vì tốt cho hắn, chỉ vì điều này đã làm hắn không thể từ chối.
Dương Thạc nhìn ra được tính cách của Điền La khá hấp dẫn, trong tiểu đội mấy người kia đều tin vào Điền La, bằng hữu như vậy rất đáng giá kết giao.
Nghe Dương Thạc đồng ý ký kết khế ước, Điền La cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Dương Thạc huynh đệ, quả nhiên không nhìn lầm ngươi!
Điền La vỗ vai Dương Thạc, mở miệng nói:
- Điền La ta chưa từng nhìn lầm người. Dương huynh đệ ký khế ước là người của mình rồi, dù không ký thì cũng là bằng hữu! Lần này làm xong nhiệm vụ, khế ước xé bỏ nhưng chúng ta có duyên làm bằng hữu, tương lai nâng đỡ cho nhau, chờ thời gian lâu không cần thêm khế ước gì, đều là hảo huynh đệ sống chết có nhau!
Dương Thạc nghiêm túc nói:
- Vậy được rồi.
Lần này ký kết khế ước cũng là sử dụng một tờ giấy, nhỏ một giọt huyết, khế ước hoàn thành.
- Được rồi, bây giờ tiểu đoàn thể của chúng ta có năm người, xem như là thế lực kha khá, chờ còn có ai nhân phẩm không tệ thì ta sẽ kéo vào.
Điền La rất là vui vẻ.
Mấy chục người tham gia nhiệm vụ đã đến gần đủ.
Đám người Dương Thạc chờ trong đại sảnh suốt một ngày, đến giữa trưa ngày thứ hai thì không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tan-than-cong/724273/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.