Trong một gian phòng hoa lệ xuất hiện hơn chục bóng người chia ngôi chủ thứ bộ dáng giống như đang bàn chuyện.
Ngồi trên chủ vị là một trung niên nhân.
Trung niên này dáng vẻ uy nghi đường bệ, mày kiếm sắc bén, đôi mắt sáng quắc, khuôn mặt giống như lúc nào cũng luôn một vẻ nghiêm túc vậy.
Hắn lúc này hướng về một vị lão niên, lạnh lùng nói:
“Tử Minh, ngươi nói trước.”
Tử Minh lão niên này cũng không phải ai xa lạ. Người này chính là Minh lão trong miệng vị nữ tử đã cho người bắt nhốt Khương Thần.
Lão niên tên Tử Minh kia mặc dù tuổi tác cao thể nhưng thân phận lại thấp hơn trung niên rất nhiều. Hắn hướng về phía trung niên nghiêm túc báo cáo tình hình Vũ tổ những ngày qua, đồng thời không quên nói đến chuyện Khương Thần.
Trung niên nhân mặc dù một bộ nghiêm túc nghe ngóng, thế nhưng từ thần sắc không chút ba động, có thể nhận ra hắn đối với những chuyện này không có bao nhiêu để ý.
Ngay tại thời điểm này, tất cả mọi người trong sảnh khuôn mặt đột nhiên biến sắc.
“Cỗ khí tức này?” Trung niên nhân ngồi trên chủ vị là người đầu tiên phát hiện ra một luồng khí tức khủng bố kia phát ra. Hắn giật mình khẽ lẩm nhẩm.
“Chuyện gì xảy ra?”
“Loại khí tức này…tối thiểu cũng là Hóa cảnh Tông sư đi.”
“Tại sao lân cận đây lại có một vị Tông sư mà chúng ta không biết?”
Trong gian phòng, mọi người lúc này khuôn mặt đều nhìn nhau, như có như không kinh hãi.
Vũ tổ hay nói rộng hơn là Ám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tan-trung-sinh/2497115/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.