Lại nói, giải quyết xong hai linh hồn phân thân, Khương Thần liền tung mình bay xuống cánh rừng rậm phía dưới giấu đi khí tức của bản thân.
Tiêu diệt hai đạo linh hồn thể phân thân này, thân chủ nhân của bọn chúng chắc chắn cảm nhận được thế nhưng cũng cần một khoảng thời gian. Trong khoảng thời gian đó, hắn cần phải chuẩn bị một số thủ đoạn bảo vệ mình.
Cánh rừng hắc sắc phía dưới này nằm ngoài rìa của thế giới, nơi này sương mù trắng xóa tràn ngập tầm nhìn. Ở hoàn cảnh này, tầm nhìn cực kì eo hẹp. Dù cho có sử dụng linh hồn cảm giác cũng chỉ có thể điều tra được ước chừng hơn trăm mét phụ cận là không thể tiếp tục kéo dài hơn.
Hống…
Trong rừng thỉnh thoảng lại có vài tiếng thú rống trầm thấp. Khương Thần sau một hồi điều tra liền phát hiện ra nơi này có những dị thú được tạo nên từ hồn thể.
Hắn gọi đây là những hồn thú. Hồn thú là tập hợp rất nhiều linh hồn, tàn hồn…sau một thời gian dài thôn phệ lẫn nhau mà thành.
Trong khu rừng hắc sắc này không chỉ có thanh âm gào rống của hồn thú. Càng đi sâu vào trong rừng, hắn càng nghe được nhiều những thanh âm của những cuộc giao tranh.
Nội tâm có chút tò mò, Khương Thần liền tìm tới một tán cây rậm rạp gần đó phóng tầm mắt nhìn xem. Hóa ra xung quanh đó có không ít các tổ đội tộc nhân Hồn tộc đi cùng nhau liệp sát hồn thú.
Bấy giờ, Khương Thần mới vỡ lẽ, Uông Tử thành còn là nơi thao luyện của tộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tan-trung-sinh/80018/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.