"Trần Trường An." 
"Ngươi đi đi!" 
Đi ư? 
Trần Trường An nhìn về phía sư phụ đang mặc một bộ váy dài màu tím, khí chất cao quý, dung mạo tuyệt mỹ, ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ khó hiểu. 
"Sư phụ, thế này là sao?" 
"Đệ tử còn muốn đi theo bên cạnh sư phụ, đệ tử không muốn rời xa sư phụ đâu." Trần Trường An nói với giọng điệu 
không nỡ. 
Nghe thấy lời này, gương mặt tuyệt mỹ của sư phụ xinh đẹp cũng lộ chút cảm xúc. 
Nhưng đây tuyệt đối không phải là xúc động, mà là đang cố gắng kiềm chế sự chán ngấy trong lòng. 
"Mười ngàn năm!" "Ròng rã mười ngàn năm!" 
"Ngươi có biết vi sư đã trải qua mười ngàn năm như thế nào không?" Sư phụ xinh đẹp lạnh lùng hỏi. 
"Đương nhiên là biết rồi." 
"Mười ngàn năm qua, sư phụ có sự đồng hành của con, không còn cô độc, tất nhiên là vui vẻ, hạnh phúc, mỗi ngày. trong mười ngàn năm qua đều được hạnh phúc bao bọc!" Trần Trường An cười nói. 
Vui vẻ? 
Hạnh phúc? 
Còn được hạnh phúc bao bọc? 
Phi! 
Mục Vân Dao nhìn Trần Trường An đang mỉm cười, hận không thể tát cho hắn một cái! 
Mười ngàn năm trước, Mục Vân Dao tình cờ phát hiện ra Trần Trường An mới 6 tuổi, thấy thể chất của hẳn đặc biệt chưa từng thấy nên bèn nảy sinh ý định thu nhận đồ đệ. 
Nhưng không ngờ, đây lại là khởi đầu cơn ác mộng của nàng! 
Trần Trường An thực sự có thể chất đặc biệt, hơn nữa còn cực kỳ thông minh! 
Những gì Mục Vân Dao dạy, chỉ cần nghe một lần, Trần 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-kiem-de-thien-the-bat-tu-ai-cung-nghi-ta-vo-dich/2674012/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.