Tiêu Phàm nhìn chằm chằm vào Huyết Vô Tuyệt đã tắt thở, thân thể run rẩy kịch liệt, trong hai mắt chảy ra hai hàng huyết lệ, sát khí vô tận từ trên người hắn nở rộ.
Linh hồn lực tràn vào thân thể Huyết Vô Tuyệt, Tiêu Phàm kinh hãi phát hiện, thần lực chi tinh vỡ nát, mệnh cách cũng có vô số những khe hở.
Phía trên mệnh cách đã vỡ vụn, chỉ còn một tia linh hồn lực cuộn lại!
"Không… "
Tiêu Phàm ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể của hắn bắt đầu biến hóa, toàn thân biến thành màu máu, y phục trên người cũng bị lật lên, hình thể của hắn cũng từ từ tăng trưởng.
Ở sau lưng của hắn, một đôi cánh vút ra, giống như hai thanh tuyệt thế thiên đao chứa một nguồn khí lực vô song, ngay cả hư không đều bị hắn xé toang.
Hắn dùng tay đánh ra từng đạo thủ ấn, nhanh chóng phong ấn thi thể Huyết Vô Tuyệt, đồng thời cũng phong ấn mệnh cách đã vỡ vụn và linh hồn mỏng manh kia.
Dựa vào thực lực của hắn bây giờ, phong ấn mệnh cách cùng linh hồn là không khó, việc bây giờ hắn có thể làm, là không để cho mệnh cách của Huyết Vô Tuyệt vỡ vụn và linh hồn tiêu tán, để sau này nghĩ cách giải quyết.
Làm xong tất cả, Tiêu Phàm thu thi thể của Huyết Vô Tuyệt vào bên trong Hồn giới, sau đó sát khí đằng đằng nhìn lên không trung.
Chết rồi? Sư huynh vì cứu mình, đã chết rồi?
Nghĩ đến điều này, trên thân Tiêu Phàm liền bộc phát ra sát khí vô tận, thân thể cũng phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-sat-than/828065/chuong-1706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.