Nghe thấy hư không truyền đến thanh âm đột ngột, màng nhĩ Vân Khê run lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh dị, cảm thấy có chút không chân thực, tưởng là bản thân đang nằm mơ.
Thanh âm kia quen thuộc biết bao, dù đã nhiều năm chưa nghe thấy nhưng Vân Khê cũng có thể nghe rõ, bởi vì đó là thanh âm của người duy nhất mà đời này hắn kính nể.
Mà đối diện, Tô Lệ lại cực kỳ khinh thường, muốn từ dưới kiếm của mình cứu người, như thế nào dễ dàng như vậy.
Nhưng mà ý nghĩ vừa dứt, Tô Lệ lại phát hiện một đạo hắc ảnh lóe qua, ngăn khuất trước người hắn và Vân Khê, tốc độ kia như là huyễn ảnh, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
- Người nào cản ta, người đó chết!
Trên mặt Tô Lệ lộ ra vẻ ngoan tuyệt, nếu như đã xuất thủ vậy liền tự nhiên không thể buông tha Vân Khê, phải biết, hắn liền Cửu Phẩm Đoạn Hồn Tán đều cầm ra.
Kiếm Phong lay động, một cỗ lăng lệ Thiên Địa Chi Thế gào thét mà ra, giờ khắc này Tô Lệ cơ hồ kích phát lực lượng toàn thân, muốn đem đạo hắc ảnh kia cùng Vân Khê chém giết cùng một chỗ.
Lúc này, một cái tay chậm rãi đưa ra, nhìn như rất chậm nhưng tốc độ lại nhanh đến cực hạn, duỗi ra hai cái ngón tay khóa Kiếm Phong Tô Lệ lại, nguyên bản một kích có thể chém giết Chiến Thánh cảnh trung hậu kỳ lại bị hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy.
Mặc cho Tô Lệ vặn vẹo, trường kiếm vẫn bất động, Tô Lệ hoàn toàn mắt trợn tròn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-sat-than/828485/chuong-1401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.