Bên trong sơn cốc, bốn đạo thân ảnh từ bốn phương tám hướng kiềm chế Huyền Tinh Hàn Giao, Huyền Tinh Hàn Giao phẫn nộ gào thét, thân thể Giao Long to lớn nhanh chóng giãy dụa.
Bốn phía cổ thụ sụp đổ, toái thạch bay tứ tung, nó phiền muộn tới cực điểm, ba Chiến Thánh cảnh trung kỳ đã đủ làm nó chịu thiệt, nhưng nó cảm giác Chiến Thánh cảnh sơ kỳ bạch y thanh niên càng khó chơi hơn.
Kiếm pháp hắn thập phần xảo trá, mỗi một kiếm đều có thể chém trúng chỗ yếu, cứ như thế nó sẽ phải lưu ở chỗ này.
- Vân Khê, ba người chúng ta kiềm chế nó, ngươi tranh thủ thời gian năm hơi lên lấy tính mệnh nó.
Một người thanh niên mặc bạch sắc chiến giáp trong đó hét lớn.
Không sai, bạch y thanh niên chính là Vân Khê, lúc trước Tiêu Phàm để hắn đi theo đám Phong Lang rời đi, nhưng màVân Khê tìm kiếm muội muội Vân Phán Nhi của hắn nên tự động rời đi, không nghĩ tới lại đi tới Tây Vực.
Thời gian hai, ba năm, từ Nam Vực đến Tây Vực, đoán chừng Vân Khê cũng ăn không ít đau khổ, thực lực hắn cũng từ Chiến Đế cảnh đột phá đến Chiến Thánh cảnh.
Nghe thanh niên bạch sắc chiến giáp nói, Vân Khê nhăn nhăn, cuối cùng vẫn gật đầu.
Thanh niên bạch sắc chiến giáp thấy thế, trên mặt hiện lên một ý cười, sau đó cười lớn một tiếng:
- Chúng ta ba người cùng một chỗ áp chế nó!
- Phong Vân Trảm!
- Phi Tuyết!
- Long Khiếu Sơn Hà!
Trừ Vân Khê, ba người khác hét lớn một tiếng, thi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-sat-than/828488/chuong-1399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.