Con ngươi Tiêu Phàm lạnh lùng nhìn chăm chú cửa đại điện Liệp Hồn Sư Công Hội, sát khí đáng sợ từ trên người hắn bạo phát ra, tu sĩ bốn phía câm như hến.
- Nếu đều không ra, ta tự mình tiến tới!
Tiêu Phàm dường như nói một mình, nhấc Tu La Kiếm, một kiếm nổi giận chém ra, kiếm khí sắc bén xông thẳng bảng hiệu Liệp Hồn Sư Công Hội.
- Tiểu tử, chớ có cuồng vọng, Liệp Hồn Sư Công Hội không phải nơi ngươi có thể giương oai!
Đang lúc Tiêu Phàm chuẩn bị đi vào Liệp Hồn Sư Công Hội, một tiếng gầm từ trong đại điện truyền ra.
Ngay sau đó một đạo thân ảnh lóe ra, khí thế cuồng bá quét sạch tứ phương, một đạo chưởng cương nghênh không đánh đến, cùng đạo kiếm khí Tiêu Phàm đâm vào cùng một chỗ.
Kiếm khí cùng chưởng cương đồng thời vỡ nát, Hồn Lực ba động quét sạch bốn phương tám hướng, đá xanh mặt đất vỡ nát, bụi bặm văng khắp nơi.
Lúc này, xung quanh mới khôi phục bình tĩnh, ánh mắt đám người lúc này mới rơi vào trên người một nam tử trung niên áo bào trắng ở cửa ra vào, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Tô Kỳ Long, Tô Trưởng Lão!
Có người nhẹ giọng kinh hô, ngữ khí có chút không bình tĩnh.
Đúng lúc này, lại có hai đạo thân ảnh từ trong đại điện đi ra, cung kính đứng ở sau lưng nam tử trung niên Tô Kỳ Long, lạnh lùng nhìn Tiêu Phàm.
Thần sắc Tiêu Phàm không hề bận tâm, nhưng trong lòng có chút không được bình tĩnh, hắn nào sẽ nghĩ đến, bây giờ lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-sat-than/829113/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.