- Nhị Ca cẩn thận!
Bên ngoài sân Quan Tiểu Thất kêu lên sợ hãi, Liệt Nhật Cung xuất hiện ở trong tay, trong nháy mắt kéo thành hình cung, một cây Hồn Lực Chi Tiễn bắn ra.
Một tiễn này, cơ hồ dùng hết toàn lực của Quan Tiểu Thất, hắn không biết có thể cứu được Bàn Tử hay không, trong lòng vừa sợ vừa giận.
- Hèn hạ!
Tu sĩ khác vây xem cũng xem thường nhìn chủ nhân của đạo tia chớp kia, không phải ai khác, chính là Lôi Thương Hải trước đó kém chút bị Bàn Tử giết.
- Chết đi!
Thanh âm điên cuồng gào thét vang lên tại hư không, chỉ thấy Lôi Thương Hải máu me khắp người cầm trong tay trường đao, đâm về sau tim Bàn Tử, còn cách chưa đến một trượng, đối với Chiến Đế cảnh mà nói không đáng kể chút nào.
Lôi Thương Hải cùng mọi người bốn phía tựa như đã tưởng tượng ra cảnh Bàn Tử bị một đao giết chết, trừ phi tu sĩ Chiến Đế hậu kỳ trở lên xuất thủ, bằng không Bàn Tử hẳn phải chết không nghi ngờ.
Mặc dù Lôi Thương Hải đã cảm nhận được một đạo Sát Thế lăng lệ đang tới gần mình, nhưng hắn vẫn bất vi sở động. Bởi vì chỉ có giết chết Bàn Tử, hắn mới có thể lấy lại danh tiếng cho bản thân, mới được Lôi gia coi trọng.
Oanh long long!
Đột nhiên, hư không bỗng nhiên run rẩy một cái, chỉ thấy chỗ Bàn Tử cùng Lôi Thương Hải, một ngón tay kim sắc to lớn xuất hiện từ trong hư vô.
Ngay sau đó một cỗ uy thế đáng sợ trấn áp xuống, hư không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-sat-than/829179/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.