- Được! Được! Tiểu bối, ngươi phách lối lắm, ta xem ngươi tiếp theo sẽ còn mạnh miệng thế nào!
Khuôn mặt Lôi Hải trở nên dữ tợn. Từ lúc hắn trở thành Hội Trưởng Cửu Tiêu Thương Hội đến nay, còn không có ai dám nhục mạ hắn. Tiêu Phàm là người đầu tiên khiến nỗi lòng bình tĩnh nhiều năm của hắn lần đầu tiên có gợn sóng.
- Giết hắn!
Lôi Hải phẫn nộ nhìn Tiêu Phàm, hận không thể lập tức xé Tiêu Phàm thành mảnh vụn. Hắn vung lên, hai ba mươi người sau lưng trong nháy mắt nhào lên.
- Dừng tay!
Hỏa Hoàng hét lớn một tiếng:
- Nơi này thuộc địa phận Chiến Hồn Học Viện, Cửu Tiêu Thương Hội ngươi dám ở đây giương oai?
- Địa phận Chiến Hồn Học Viện? Ngươi đang nói đùa sao?
Nghe được lời Hỏa Hoàng, Lôi Hải đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả.
Tiêu Phàm cùng Hỏa Hoàng nhìn nhau, chẳng lẽ nơi này không phải địa phận Chiến Hồn Học Viện?
- Nơi này có lẽ không phải là địa phận Chiến Hồn Học Viện? Nhất định là lão bà Thiên Hương Bà Bà chết tiệt kia cố ý hãm hại chúng ta!
Tiêu Phàm trong nháy mắt lấy lại tinh thần, truyền âm cho Hỏa Hoàng.
Hỏa Hoàng liền hiểu rõ. Khó trách Thiên Hương Bà Bà không có tay với Tiêu Phàm, bởi vì bà ta đã biết có người muốn ứng phó Tiêu Phàm, hoặc có lẽ là, Lôi Hải này khả năng đã sớm bàn bạc cùng Thiên Hương Bà Bà, cố ý sắp xếp bọn hắn vào trong trang viên này.
- Hỏa sư huynh, ngươi ở một bên xem là được.
Tiêu Phàm nhếch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-sat-than/829263/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.