Âm thanh của Cổ Thanh đã là có phần lạnh lẽo:- Tụ Tiên các, Địa Tiên Bảng là với tư cách xếp hạng đệ tử thiên tài của Nam Vân thành, ý nghĩa phi phàm, không phải ngươi có thể làm bẩn.
- Ngươi sẽ phải trả giá đắt vì hành động của ngươi.
- Nha! Nói xong chưa?- Cái gì?- Ta hỏi ngươi nói xong chưa? Nói xong! Ngươi đi chết được rồi!Bá một tiếng vang lên, bóng người Mục Vân lần nữa biến mất tại chỗ.
Bành! Một tiếng vang đột nhiên vang lên, Mục Vân đấm ra một quyền, đấm thẳng mặt Cổ Thanh, một quyền này, Mục Vân không nể mặt mũi.
- Cái gì?Chỉ là, vững vàng đón đỡ lấy một quyền này, sắc mặt Cổ Thanh lại trắng bệch.
Hắn biết Mục Vân đánh bại Lâm Triết Vũ và Cổ Càn Vũ, cũng nghĩ đến Mục Vân khó đối phó, thế nhưng hắn không ngờ, Mục Vân lại có lực bộc phát cường hãn như thế.
- Hừ, ngươi chỉ là thân thể cường hãn thôi!Đinh đinh đinh! Sau khi Cổ Thanh hừ lạnh một tiếng, âm thanh đinh đinh đinh vang lên, một chuỗi dài quang mang kim loại dần hiện ra trên mặt hắn.
Từng thanh đoản kiếm hình thái không đồng nhất, xuất hiện trước người hắn.
- Một kiếm trận này đủ để cho ngươi không cách nào tới gần ta.
Ném cánh tay đi, hơn mười thanh đoản kiếm bay ra.
Hơn mười thanh đoản kiếm này đều là phàm khí cực phẩm, mỗi một chiếc đoản kiếm đều tỏa ra hàn quang lẫm liệt, tính chất bất phàm.
Cổ Thanh tin tưởng, Mục Vân có thể tránh thoát những đoản kiếm tụ thành kiếm trận này, đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-than-de/2604419/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.