- Minh nhi, trong thời gian một tháng này, học tập cùng Mục đạo sư của ngươi cho giỏi, tiệm sắt, trước tiên có thể tạm thời thả chậm một chút!Tề Ngự Phong không cho phản bác, nói:- Phụ thân nguyện ý tin tưởng Mục đạo sư của ngươi, ngươi đừng để phụ thân thất vọng!- Vâng!Nhìn thấy phụ thân mười mấy năm qua thần sắc đồi phế, lúc này lại đột nhiên toả sáng thành một luồng đấu chí, trong lòng Tề Minh dấy lên hi vọng.
- Hiện tại cũng không phải lúc lề mề chậm chạp, không thắng được Tề Vân, muốn để ta chữa bệnh cho phụ thân ngươi, sợ rằng không có hi vọng!Mục Vân nói, sau đó nghênh ngang rời khỏi.
- Tề bá phụ, Tề Minh, Mục Vân chỉ mạnh miệng mà thôi, các ngươi yên tâm, cho dù ngươi không thắng được thì hắn nhất định cũng sẽ chữa bệnh cho ngươi phụ thân!Nhìn bóng lưng Mục Vân rời khỏi, Tần Mộng Dao mỉm cười, trên mặt lộ ra một tia ánh mắt giảo hoạt.
Bắc Vân thành, Tề gia!Tề gia tại Bắc Vân thành chỉ có thể tính là gia tộc nhị lưu, nhưng địa vị cũng chỉ thua tứ đại gia tộc.
Mà Tề gia là trăm năm trước dùng tiệm sắt phát tích, dần dần trở thành đại gia tộc của Bắc Vân thành.
Giờ phút này, trong phòng luyện khí của Tề gia có một bóng người đang ngạo nghễ ngồi xếp bằng.
Mà phía trước bóng người đó là một dung lô, quanh thân tản ra khí tức cực nóng, truyền ra một âm thanh ùng ục ùng ục.
- Vân thiếu gia!- Vào đi!Một bóng người từ ngoài cửa đi vào, cúi đầu nói:- Mục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-than-de/2604711/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.