Sau khi thanh tẩy một phen, Mục Vân thay đổi một thân võ phục màu mực, tóc dài búi lên, một luồng sợi tóc trên trán che kín một con mắt, nhìn nhiều hơn mấy phần tiêu sái và tùy ý.
- Mục đạo sư!Diệu Tiên Ngữ cũng đã thanh tẩy hoàn tất, đi ra.
Nhìn thấy Diệu Tiên Ngữ, ánh mắt Mục Vân trì trệ.
Sau khi thanh tẩy, trên người Diệu Tiên Ngữ mang theo một mùi thơm cơ thể đặc hữu của thiếu nữ, tóc dài có phần ẩm ướt, rối tung ở sau ót, váy dài trước ngực còn dính mấy giọt nước, lộ ra mấy phần trắng noãn.
Mặc dù không đến mười sáu tuổi, thế nhưng Diệu Tiên Ngữ đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, hai ngọn núi cao vút, một cặp đẹp đùi thon dài, tr@n trụi tại hai bên váy dài xẻ tà, trắng nõn thẳng tắp.
Thanh thuần, giảo hoạt, lại dẫn một tia linh động.
- Mục đạo sư, ngươi đang nhìn cái gì vậy?- Nhìn mỹ nữ mới tắm xong!Mục Vân tùy ý nói:- Chậc chậc! Vóc người này, bộ dáng này, cao phong, chân dài, cái cổ trắng ngọc, nếu Mục đạo sư có thể âu yếm, chết dưới váy ngươi cũng đáng!- Ngươi! Trước đó, Mục Vân vẫn luôn ngốc trệ đần độn, sao có thể nói lời khinh bạc như thế.
Chỉ là, giờ phút này nghe được Mục Vân nhẹ phẩy trêu chọc mấy câu, trong lòng Diệu Tiên Ngữ lại không có một tia phản cảm, ngược lại ẩn ẩn có phần hưng phấn.
- Tiểu nha đầu, nghĩ gì thế?Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Diệu Tiên Ngữ đỏ bừng, ở một bên, Mục Vân khoát tay nói:- Tranh thủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-than-de/2604737/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.